
Ẩm thực Hạ Long không chỉ đơn thuần là những món hải sản tươi rói, mà còn là một hành trình đánh thức mọi giác quan. Giữa làn gió biển mằn mặn, mỗi món ăn ở đây dường như mang trong mình cả hơi thở của biển khơi, khiến người ta không chỉ “ăn” bằng miệng mà còn thưởng thức bằng mắt, tai, mũi, tay.
Nghe – Bản nhạc của chảo nóng
Bước vào một quán hải sản ven vịnh, bạn sẽ nghe ngay tiếng “xèo xèo xèo” của chảo dầu nóng khi ốc vừa được thả vào. Âm thanh ấy rộn ràng, vui tai như lời chào mời của biển cả. Xen lẫn trong đó là tiếng sả, ớt, tỏi băm dậy hương, nổ tí tách, gợi cảm giác háo hức đến nao lòng.
Ngửi – Hương thơm biển cả trong từng món ăn
Mùi thơm từ món ốc xào lan tỏa, cay nồng của ớt, the mát của lá chanh, quyện cùng chút mặn mòi đặc trưng của hải sản. Khi đến với món sam biển xào chua ngọt, hương thơm dậy lên một cách đậm đà, vừa ngọt ngào vừa kích thích, như gói trọn trong đó vị nắng gió của Vịnh Hạ Long.
Nhìn – Màu sắc bắt mắt trên mâm biển
Mắt bạn sẽ dừng lại ở màu vàng óng của ốc xào sả ớt, xen lẫn những lát ớt đỏ rực, lá chanh xanh mướt. Đĩa sam xào chua ngọt lại là bức tranh rực rỡ: miếng sam sẫm màu, bóng bẩy, đi kèm dưa chuột xanh giòn, rau thơm tươi rói, những sợi bún trắng tinh khôi – tất cả như một bức họa biển khơi bày trên bàn.
Chạm – Cái giòn, cái dai trong từng thớ thịt
Gắp một miếng sam, bạn sẽ thấy độ săn chắc, giòn sần sật dưới đầu đũa. Khi đưa vào miệng, cảm giác dai dai hòa quyện cùng gia vị, khiến mỗi lần nhai đều là một lần khám phá. Với ốc xào, chỉ cần dùng tay khẽ xoay, con ốc trơn láng, nóng hổi trượt ra – cảm giác cầm nắm ấy càng khiến món ăn trở nên gần gũi và thú vị.
Nếm – Vị biển đọng lại nơi đầu lưỡi
Cuối cùng, vị giác được dẫn dắt đến cao trào: vị cay nồng tê tê đầu lưỡi của ốc xào sả ớt, xen lẫn chút ngọt thịt của hải sản tươi. Với sam xào chua ngọt, sự hòa quyện của chua, cay, mặn, ngọt tạo nên một bản giao hưởng hương vị – khiến bất kỳ ai cũng khó cưỡng. Miếng bún lá, dưa chuột và rau thơm ăn kèm lại càng làm hương vị thêm hài hòa, trọn vẹn.
Ẩm thực Hạ Long vì thế không chỉ để “ăn no”, mà còn để “cảm nhận”. Từ tiếng xèo vui tai, hương thơm nồng nàn, màu sắc bắt mắt, cho đến vị mặn mòi nơi đầu lưỡi – tất cả cùng nhau vẽ nên một bức tranh sống động, nơi biển khơi không chỉ nhìn thấy, mà còn nếm, ngửi, nghe và chạm được.